Nguyễn Trung

mùa trôi




mùa trôi đi cùng tháng và năm
như giòng sông chẩy về biển cả
cơn gió vô tình đuổi lá quay vù
tôi vẫn lang thang vào nỗi nhớ
 
hết hạ đến thu, rừng đổi sắc
cây rung rinh và nắng lung linh
em với mùa thu thay mầu áo
tôi loay hoay chẳng biết yêu ai
 
đám lá lăn trên đổi xào xạc
mây lững lờ trôi mãi cuối trời
còn đâu nữa ngày hè rực rỡ
những đóa hoa giờ đã phai tàn
 
ở một góc đời ngồi im lặng
nhớ về ngày nào, một chốn xa
mùa đi, người đứng, thời gian vội
tôi cuộn mình vào nỗi vấn vương



Nguyễn Trung

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 5 tháng 2 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "mùa trôi"